Những hình ảnh này hoàn toàn không đến từ một khu du lịch hay trung tâm thương mại, mà nó chính là Bệnh Viện.
Một hình ảnh tưởng như đối lập, khi nghĩ tới bệnh viện, người Việt mình thường gắn liền nó với hình ảnh đau thương, mệt mỏi, chen chúc, uể oải…. một mớ cảm xúc và hình ảnh tiêu cực.
Nhưng ở đất nước quốc đảo này mọi thứ trở nên “dễ thở” đến dễ chịu hơn nhiều.
Trong chuyến đi Sing lần đầu tiên, mình chưa nghĩ và biết đến việc một ngày nào đó mình muốn làm VLOG, vì vậy mình chỉ kịp lưu được vài hình ảnh, tuy nhiên cảm xúc và sự thán phục về nơi này thì rất nhiều, cũng nửa năm trôi qua rồi, hôm nay mình xin chia sẻ những gì còn sót lại về “nó” trong mình!
Chị mình là một trong những trường hợp rất hiếm hoi bị song thị - double vision ( bệnh về mắt ) và ở Việt Nam thời điểm hiện tại hoàn toàn không có khả năng chữa trị, thậm chí các y bác sĩ đầu ngành tại TP.HCM cũng bó tay khám mắt đổ thừa thần kinh, khám thần kinh đổ thừa mắt.
Và cơ duyên rất may mắn chị được 1 bác sĩ có tâm chỉ hướng nên qua Singapore hoặc Pháp, chỉ có 2 nước này tiên tiến và có khả năng.
Và cái duyên thưa 2 đưa đẩy chị gặp chị bạn Rita, người Việt Nam hiện sống và làm việc tại Singapore, mặc dù 2 người chưa gặp nhau trước đó nhưng được biết về trường hợp của chị gái mình, chị Rita đã rất sẵn lòng giúp đỡ, liên hệ phía bệnh viện, dịch hồ sơ bệnh án, gửi mail trao đổi và đặt lịch hẹn với phía bệnh viện Singapore.
Chuyến đi khám đầu tiên của 3 anh em tại đây.
Để có tinh thần thoải mái hơn, những ngày đầu 3 anh em mình dành thời gian để giải trí & du lịch.
Và ngày thứ 4 bắt đầu hành trình.
Mình biết trước ở đất nước phát triển rõ ràng cơ sở vật chất về y tế sẽ hơn hẳn Việt Nam, nhưng những điều làm mình bất ngờ hơn không chỉ nằm ở sự tiên tiến.
Mà là: Bệnh viện ở đây không mang lại sợ hãi, ngột ngạt hay cho mình nghĩ rằng đây là bệnh viện, không có dấu chữ thập, không có sự cấu gắt, xô bồ.
------------------
Đi MRT đến Outram Park để đi bộ tới khu bệnh viện của Sing.
Có tổ hợp 12 bệnh viện.
Cách hướng dẫn bệnh nhân rất chi tiết theo các mô tả, mũi tên. Để ai cũng dễ dàng tìm kiếm, không phải hỏi hang nhiều.
Mọi thứ rất bình thãn, nhẹ nhàng.
Mỗi phòng khám có tới vài bác sĩ, họ kiểm tra chi tiết và trao đổi rất kĩ với bệnh nhân.
Ví dụ như khi khám cho chị gái mình, sẽ có 4-5 bác sĩ của các chuyên khoa liên quan, thần kinh, mắt, …. Họ luôn niềm nở, vui vẻ thân thiện nói chuyện cởi mở pha chút hài hước để tạo cho bệnh nhân một tâm lý tốt nhất có thể.
Bên ngoài phòng chờ có phục vụ trà bánh và sữa miễn phí,
Phụ huynh có con nhỏ cũng thoải mái để con vui chơi và tô màu hay trò chuyện trong lúc chờ đợi.
Xung quanh khu có treo tranh vẽ nghệ thuật kiểu triểm lãm.
Máy lạnh mở “chắc hết công suất” đủ để mình cảm thấy lạnh teo hơn khi ngồi trong rạp chiếu phim và dĩ nhiên hoàn toàn không có “mùi bệnh viện”.
Khi hết giờ làm việc các y bác sĩ vẫn cố gắng nán lại thêm để giải quyết cho xong phần của chị mình để không phải đóng tiếp tục tiền khám vào lượt ngày mai.
Họ nói “ khi bệnh nhân đã tốn tiền đến đây thì họ phải làm hết cái tâm và làm sao chữa được cho bệnh nhân”.
Sau đó chị mình phải comeback 2 đợt cách nhau vài tháng để mổ và tái khám. Họ không quá nhiều tiền so với chi phí dự trù sẽ phát sinh trước như ở VN và thối lại.
Mà họ sẽ lấy chi phí dự trù sát với mức chi phí thực tế để thu, sau đó khi ca mổ được thực hiện, chi phí phát sinh họ cũng ko nhận them vì họ nghĩ đó là trách nhiệm của họ, còn nếu chi phí nhỏ hơn mức đã đóng, họ sẽ refund cho mình.
Trong lúc chờ đợi khám khá lâu thì Nhiên có ra thử đón bus trong nội khu của bệnh viên để dạo thử, nghĩ là họ sẽ có quay trở lại khu bv mình đã đón, ai nhè xe bus này khi đến cuối cùng thì lại là bãi đỗ xe. Bãi đỗ xe cực kì rộng luôn, phải đi bộ rất lâu mới về lại được BV Mắt.
Và còn rất rất nhiều sự tuyệt vời để nói về sự tận tâm, tận tình của các y bác sĩ nơi này, tuy nhiên đó là những trải nghiệm trực tiếp từ chị gái mình đã trải qua quá trình điều trị nửa năm, vì vậy mình không thể nói thay cảm xúc của chị. Chỉ ngắn gọn 1 câu dễ hiểu mà chị mình ví là “ Bà tiên trong truyện truyền thuyết” với câu nói “Thư chắc chắn họ sẽ làm được. Họ sẽ chữa được mắt cho Thư"
Rồi sau gần nữa năm gắn bó đặt niềm tien, kết quả tốt đẹp nhất cũng đã đến!
-----------
Sau chuyến đi đó 1 tháng, gia đình mình cũng có biến cố, người thân mình bị ung thư giai đoạn cuối, và một lần nữa gia đình mình đặt niềm tin hi vọng vào nền y tế của Sing, nếu ko để di căn lan truyền ở Sing sẽ có phương án kéo dài – cứu vãn nhưng! Quá muộn, và BV ở Việt Nam làm khó nhau ở thủ tục, giấy tờ… di căn không cho chúng ta thời gian chờ đợi … rồi … không đủ điều kiện sức khỏe để có thể sang Sing, tuy nhiên, các bạn hãy cố gắng làm lụm tích lũy, để một ngày nào đó khi chúng ta, hoặc người thân chúng ta không may lâm vào những căn bệnh quái ác, những ca khó, ở VN không mang lại hi vọng cho chúng ta, thì hãy hi vọng tiếp tục hi vọng ở một nền y tế cao cấp hơn. Hoặc nếu không phải ở Sing thì ở Việt Nam còn có bệnh viện Vinmec, các bệnh viện quốc tế chất lượng khác. Đó là những gì mình đã cảm nhận ra trong 2 sự việc trên.
Chúc các bạn giữ gìn sức khỏe, lao động và không tiêu pha quá trớn, nhớ tích lũy một khoản dự trù cho những rủi ro trong cuộc sống!